Trường tôi ở phố Tam Kỳ
Trường Trần Quốc Toản uy huy anh hùng
Học sinh trong phố tập trung
Hăng say cố gắng cùng chung miệt mài
Trường tôi lộng lẫy trang đài
Cây bàng ,cây phượng lá cài vàng rơi
Trường tôi xa cách núi đồi
Rộn ràng xe cộ là nơi thị thành
Các em chăm chỉ học hành
Kết quả cuối khóa đều giành điểm cao
Thầy cô ,cha mẹ tự hào
Học sinh tốt nghiệp khá vào trường chuyên
Cô trò giữ trọn lời nguyền
Dạy tốt, học tốt ưu tiên của trường.
Trần Thị Thúy Liễu
Đến ngọn gió tháng năm này cũng đỏ
Cũng muốn cháy lên chót vót Tam Kỳ ơi.
Tam Kỳ- thành phố của tình yêu
Thành phố của một thời đại mới
Mới ngày nào bé nhỏ, một thị xã
Mà giờ đây đổi khác từng ngày.
Tam Kỳ - thành phố của tôi ơi
Nơi đang trỗi dậy một sức sống mới
Một sức sống mãnh liệt vô cùng
Mãi bấp bùng năm tháng chảy trong mơ.
Mới ngày nào có vài lớp học
Mà giờ đây trường lớp cứ khang trang
Đại học, cao đẳng huy hoàng khắp phố
Chốn nơi nao cũng có thầy cô, bè bạn.
Cứ tung tăng cắp sách đến trường
Được thỏa sức tung hoành ngây ngất
Để vươn tới những tầm cao mới
Đưa Tam Kỳ vững bước tới tương lai.
Vui biết mấy ngất ngây Tam Kỳ
Tam Kỳ ơi, cháy mãi những ngày mai./.
Nguyễn Thị Thêm
Mái trường xưa yêu dấu
Đã một thời tuổi thơ
Nghiêng mình trong giấc ngủ
Tưởng nhớ về trường xưa.
* *
*
Lời thầy cô dạy bảo
Tôi ghi nhớ từng câu
Hàng nghìn bài học hay
Hàng trăm con chữ tốt.
* *
*
Nay tôi đã lớn khôn
Nhớ ơn thầy vun đắp
Bàn tay cô dìu dắt
Tôi vẫn nhớ từng li.
* *
*
Thầy cô là sao sáng
Soi lối tôi từng ngày
Thầy cô là gương sáng
Mà đời dành cho tôi.
* *
*
Thời gian đã đi qua
Tóc thầy cô đã bạc
Cho đời tôi xanh mãi
Tôi vẫn nhớ trường xưa.
Nguyễn Thị Lệ Thảo
Ngày xưa còn bé đến trường
Thầy yêu cô mến tình thương ngập tràn
Lời cô ấm áp ngân vang
Dạy em lễ phép chăm ngoan mỗi ngày
Em luôn nhớ mãi lời thầy
Khuyên em chăm học sau này rạng danh
Những ngày xưa ấy trôi nhanh
Giờ đây tôi đã trở thành giáo viên
Đang thời tuổi trẻ thanh niên
Khó khăn gian khổ, quyết tâm vững vàng
Trong lòng luôn nghĩ làm sao
Chất lượng bài giảng nâng cao mỗi ngày
Truyền dạy những kiến thức hay
Những điều mới mẻ hằng ngày cho em
Mỗi ngày nhiệt huyết tăng thêm
Lòng đầy hạnh phúc khi em điểm mười
Trong cô luôn nở nụ cười
Mong em chăm học thành người tài năng
Dẫu cho vất vả khó khăn
Cô trò gắng sức nhọc nhằn sẽ qua
Rồi đây cô trò chúng ta
Cô thì gương mẫu, trò là trò ngoan.
Ngô Ngân Hà
Ngày hội đến, nghĩa là ta sum họp
Hoa cứ thơm, bạn cứ nở môi hồng
Để ngày mai - nghe lòng mình hớn hở.
Gọi tên bạn bè - cũ mới buâng khuâng.
Ngày hội đến nghĩa là nhiều mong ước
Mái trường xưa thời mực tím dại khờ.
Nhớ bóng ai đi - áo học trò đựng nắng
Một chút dịu dàng - bãng lãng chiều đông.
Ngày hội đến - nghĩa là lòng tha thiết.
Vẫn thế hoài - bạn nhé đừng quên.
Đừng quên nhé, một khoảng trời thơ mộng.
Kỉ niệm xưa trống lạnh ở ngăn bàn.
Huỳnh Thị Phi Loan
Êm êm năm tháng bên đời
Đò chiều kể chuyện một thời rất xưa
Mặc cho trời nắng hay mưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên muôn vạn cánh diều
Bao người rời bến ít nhiều lãng quên
Đò chiều vắng lặng buồn tênh
Tóc thầy bạc trắng từng đêm soạn bài
Tình thầy như giọt sương mai
Lòng thầy ấm áp trải dài yêu thương
Đò chiều bến vẫn còn vương
Dòng sông thoang thoảng mùi hương học trò
Vũ Thị Hạ Nhi
Giữa dòng đời êm đềm trôi vội vã
Chợt nhớ về kỉ niệm mái trường xưa
Lời thầy dạy vẫn còn in đậm mãi
Trên con đường hướng tới tương lai
Mái trường xưa vẫn còn in bóng cũ
Bậc thềm nào dìu dắt bước con đi
Xin ơn tạ mái trường nghĩa thầy cô
Bục giảng đường vẫn hằng mãi trong tôi
Nguyễn Việt Phát
Lá xanh xanh ngắt khoảng trời
Cho tôi đi hết cuộc đời giáo viên
Vẫn là cửa lớp thân quen
Cổng trường giang rộng nắng lên đón chờ
Từ trong vòm mát ngôi trường
Sáng nay màu nắng ánh lên lạ thường
« i....ê... » tiếng trẻ đọc bài
Như gieo ước vọng đời người trồng cây
Với nghề ta đã là bao!
Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu !
Niềm tin nuôi mãi ước mơ
Chăm hoa trong lá, chăm mầm trong cây
Cho em hạt chữ xếp dày
Hành trang đi khắp muôn phương mai này
Tuổi thơ em có một thời...
Tuổi đời ta mãi làm nghề đò đưa...
Lá xanh- xanh ngắt khoảng trời
Qua sông gửi lại nụ cười em nghe....
Nguyễn Thị Thu Tâm
Ai về đất Quảng hôm nay
Ghé thăm thành phố Tam Kỳ quê tôi
Ngày xưa đất trống nhà thưa
Ngày nay rộng mở phố phường đông vui
Trước đây lối nhỏ người thưa
Hôm nay phố lớn bao đường thênh thang
Biết bao vườn trống ruộng đồng
Đền bù giải tỏa, công trình khởi công
Đảng về tỏa sáng chờ mong
Tươi cười rạng rỡ thuận lòng quân dân
Ai về phố mới bâng khuâng
Bao ngôi trường mới ngày càng khang trang
Ai đi khắp bốn phương trời
Cho ai nhắn gửi đôi lời hỏi thăm...
Tam Kỳ đất mẹ xa xăm
Ghi công ơn Đảng - trăm năm nghĩa tình!
Nguyễn Thị Thu Tâm
Trường Trần Quốc Toản thân thương
Nuôi đàn em nhỏ vấn vương trưởng thành
Nổi niềm ánh mắt long lanh
Tuổi thơ trong sáng hiền lành thân thương.
Âm vang sống dưới mái trường
Thầy cô là cả tình thương dạt dào
Êm đềm dịu ngọt biết bao
Cho đời vang mãi tay cao toa thuyền
Mai sau cuộc sống hàn thuyên
Mong em ghi nhớ con thuyền năm xưa
Thuyền dù cách trở vẫn chờ
Bến đò lỡ bước không quên câu thề
Bến bờ là mốc ghi tên
Mai sau tiến bước làm nên cuộc đời
Dang tay mở rộng bao đời
Mong em luôn nhớ những lời thầy cô
Huỳnh Thị Ái Trinh
Sáng nay ốm vật vờ không đến lớp
Lo bộn bề công việc có ai thay
Vắng tiếng cười vui vắng tiếng trống trường
Niềm vui cuộc đời vơi đi một nữa
Ngày lại ngày sớm chiều tất bật
Chuyện áo cơm ấy là lẽ thường tình
Đã quen với mái trường lớp học
Nỗi niềm riêng xen lẫn nỗi niềm chung
Chỉ khi ra rồi mới thấy bâng khuâng
Rồi nhớ mãi những tháng ngày vội vã
Góp sức cho đời vui cùng con trẻ
Dựng xây mái trường rộn rã niềm tin
Nguyễn Thị Giang
Hai mấy năm rồi trên vai chở nặng
Mang phù sa xây đẹp tuổi học trò
Tuổi học trò ôm mộng và mơ
Cô sẽ đưa em về bến bờ tươi sáng.
xxx
Các em là mầm non của Đất nước
Là niềm tin, nguồn sáng của gia đình
Xây cho đời những cánh én mùa xuân
Tương lai gọi các em phía trước.
xxx
Đẹp biết bao cuộc đời ngập niềm mơ ước
Có chúng tôi gieo mầm xanh cho đất nước
Các em ơi! Cùng cô tiếp bước
Dệt mùa xuân hạnh phúc sáng ngời.
Phan Thị Tuyết Mai
Nhớ về trường xưa....
Trên đồi vùng cao
Mây mù con đốc
Đem chữ lên ngàn
Ươm ước mơ xanh.
Con chữ xinh xinh
Con chữ gập ghình.
Xuôi theo dòng suối
Uốn đôi bờ sông.
Tuổi mới đôi mươi
Với bao tâm huyết
Đi mãi cuộc đời
Với một ước mơ.
Con chữ nghiêng nghiêng
Con chữ cháy lòng
Vào trang giáo án
Một thuở mù khơi
....Lên non gieo chữ.
Huỳnh Thị Cẩm Vân
Hội An phố cổ quê mình
Ngàn năm dấu tích đinh ninh vẫn còn
Chùa Ông, Phúc Kiến, Long Tuy
Đẹp sao sóng nhạc con thuyền Hoài Giang
Chiều về Cửa Đại, Cẩm An
Lao xao sóng biển với làn gió thu
Khẽ hàng thông gọi vi vu
Ngân nga như tiếng mẹ ru câu hò
Xa xa bến nước con đò
Đằng kia thấp thoáng luống ngò xanh tươi
Cô em gánh lúa khẽ cười
Đẹp sao vóc dáng con người Hội An
Bao năm lửa đạn lan tràn
Rừng dừa bảy mẫu hiên ngang chịu đòn.
Nguyễn Thị Hiền
Tìm lại chồng vở cũ
Tình cờ
Tôi gặp lại thầy qua nét bút chưa mờ
Dòng chữ thắm trên đầu trang vở nhỏ.
Tôi thấy thầy như đang đứng trên bục giảng
Vầng trán cao, đôi mắt nhuốm ưu tư
Tuy vui vẻ nhưng thầy luôn nghiêm khắc
Dạy chúng tôi cả kiến thức, cả cách làm người.
Thời gian trôi qua tóc thầy điểm bạc
Thức khuya, dậy sớm với nhiều trang giáo án
Thầy vất vả, khổ công
Vì những đứa học trò ngây thơ, vụng dại…
Tôi nhớ mãi lời thầy dạy bảo:“ Các em ơi lẽ sống ở đời
Phải vị tha, trung thực, rộng tình người
Và không có gì bi đát bằng khi đã đánh mất niềm tin.”
Những điều thầy dạy tôi hoài mãi ghi.
Rồi từ đó chúng tôi như đàn chim vỡ tổ
Mỗi đứa mỗi phương trời chẳng trở lại cành xưa
Tuy thời gian đã vùi chôn tất cả
Riêng lòng tôi nỗi nhớ vẫn khôn nguôi.
Lê Thị Nga
Đã nhiều lần ngước nhìn lên bục giảng
Em ước thầm mình sẽ hóa thành cô
Dạy học trò ê a từng con chữ
Chấm điểm mười vào trang vở trắng tinh.
Đã nhiều lần ngước nhìn lên bục giảng
Em thấy bao tri thức mới mở ra
Trong lời nói dịu dàng như lời mẹ
Luôn ân cần dạy dỗ tháng ngày em.
Bỗng một lần ngước nhìn lên bục giảng
Mái tóc đen đã điểm bạc bao giờ?
Nhận ra rằng chưa bao giờ em thấy
Những miệt mài cô thao thức bao đêm.
Ngày hôm nay ngước nhìn lên bục giảng
Cô không còn đứng đó với thời gian
Bài giảng xưa em vẫn còn ghi nhớ
Hình ảnh người em khắc mãi vào tim.
Đinh Thị Trúc Yên
Lật trang vở cũ úa tàn
Bài thơ lục bát, trăng vàng sẻ đôi
Sang sông chèo lái thuyền trôi
Thầy ơi viết mãi cuộc đời chúng em
Lặng thầm thầy thức bao đêm
Cầu kiều thầy bắc cho em nên người.
Phạm Thị Thái
Đi giữa trời mưa lũ
Quần áo miền quê hương bùn
Gót chân trần trơn dưới đất
Vẫn hồn nhiên cười buâng khuâng.
Đến trường qua đồi núi trọc
Với đàn em nhỏ thơ ngây
Điều mà ao ước của cô
Học thật giỏi – cô yên tâm.
Đứng dưới sân trường rợp lá
Nghe tiếng chim kêu rộn ràng
Sân trường này đây phải rộng
Mà thấy đi hoài chưa xong.
Cây phượng vĩ vẫn còn đứng im
Thầy cô em hoài đứng lớp
Bài học soi lòng rất thật
Đường trơn lòng tê tái lại đi
Lê Thị Lệ Trinh
Có phải hôm nay và bao giờ
Hồng thơm lớp học của em thơ
Tayôm sách vở từ muôn hướng
Ngồi lại tình thương chẳng bên bờ.
Các em là những vì sao nhỏ
Nở giữa đời vui rộn sắc hương
Như cả một trời hoa phượng đỏ
Thắm nghĩa thầy cô nghĩa học đường
Ngôi trường mọc giữa rừng cây xanh
Cửa rộng tường cao tắm nắng đầy
Bước chân nhộn nhịp ngày vui mới
Rực rỡ cờ bay lộng sắc cành
Lê Thị Lệ Trinh
Sớm sớm chiều chiều khăn hồng bay
Vui cùng em nhỏ vốn thơ ngây
Lung linh màu nắng khăn quàng đỏ
Thấm đượm trong tôi những tháng ngày.
Vui cùng đồng nghiệp nối vòng tay
Sân trường nắng rực đỏ cờ bay
Vai em nâng cánh khăn hồng đỏ
Thắp sáng tâm hồn những sớm mai.
Nguyễn Xuân Xuyến
Mỗi lần hoa phượng nở
Tôi đứng bên cổng trường
Đếm từng bông hoa nở
Những bông hoa của mình.
Năm nay hoa phượng nở
Trên mảnh đất quê hương
Bên trường Trần Quốc Toản
Đếm bông hoa của mình.
Những bông hoa thắm đỏ
Như nét son bên đèn
Những bông hoa chất lượng
Thơm nức khắp gần xa.
Trường đạt chuẩn quốc gia
Phụ huynh mừng phấn khởi
Học sinh vui tưng bừng
Bạn xa, gần thăm hỏi
Rộn rã tiếng chúc mừng.
Nguyễn Thị Xuân Hoa
Chúc mừng ngày hội của Ngành
Mùa đông không lạnh trời xanh ửng hồng.
Nhịp cầu đã bắc sang sông
Đôi bờ cũ, mới một dòng Rồng Tiên.
Vinh quang thay! Người giáo viên
Thanh tao cao quý, hồng chuyên vẹn toàn.
Nguyễn Thị Xuân Hoa